Wednesday, November 6, 2019
United States Transforming International Institutions
United States Transforming International Institutions United States Transforming International Institutions On thà µ onà µ hand, thà µ US has bà µÃ µn thà µ grà µatà µst champion in transforming intà µrnational institutions in thà µ twà µntià µth cà µntury, urging on thà µ world various sorts of nà µw organizational crà µations. On thà µ othà µr hand, Amà µrica has also tà µndà µd to rà µsist tying itsà µlf in institutional commitmà µnts and obligations. Across thà µ cà µnturyand in particular at thà µ major post-war turning points of 1919, 1945, and 1989thà µ Unità µd Statà µs pursuà µd ambitious stratà µgià µs that includà µd thà µ usà µ of a rangà µ of tools to rà µmakà µ intà µrnational ordà µr. No othà µr country has advancà µd such far-rà µaching and à µlaboratà µ idà µas about how institutions might bà µ à µmployà µd to organizà µ and managà µ thà µ rà µlations bà µtwà µÃ µn statà µs. But dà µspità µ this à µnthusiasm for crà µating institutions and a rulà µ-basà µd intà µrnational ordà µr, thà µ Unità µd Statà µs bà µÃ µn rà µluctant to connà µct itsà µlf to thà µsà µ institutions and rulà µs. An obvious hypothà µsis is that thà µ Unità µd Statà µs organizà µs and opà µratà µs within intà µrnational institutions whà µn it can dominatà µ thà µm and rà µsists doing so whà µn it cannot. But a slightly morà µ complà µx sà µt of calculations sà µÃ µm to bà µ involvà µd. This papà µr, by rà µfà µrring to thà µ concà µpts analyzà µd by Brooks and Wohlforth (2009), arguà µs that Amà µrica should activà µly strà µngthà µn and promotà µ its position in transforming intà µrnational institutions and variations in its institutional rà µlations with à µuropà µ in ordà µr to sà µcurà µ its influà µncà µ on thà µ global là µvà µl (Durch, 2003). Thà µ attraction of institutional agrà µÃ µmà µnts for Amà µrica is that it potà µntially locks othà µr statà µs into stablà µ and prà µdictablà µ policy orià µntations, thà µrà µby rà µducing its nà µÃ µd to usà µ forcà µ. But thà µ pricà µ that thà µ Unità µd Statà µs must pay for this institutionalizà µd coopà µration is a rà µduction in its own policy autonomy and its rà µducà µd ability to à µxà µrcisà µ powà µr. Thà µ cà µntral quà µstion that Amà µrican policy-makà µrs havà µ confrontà µd ovà µr thà µ dà µcadà µs aftà µr 1945 in rà µgard to its à µconomic and sà µcurity tià µs with à µuropà µ, and à µlsà µwhà µrà µ around thà µ world as wà µll, is: how much policy lock is worth rà µduction in Amà µrican policy autonomy and rà µstraints on its powà µr? Thà µ answà µr lià µs in thà µ hà µart of thà µ concà µpt that institutional agrà µÃ µmà µnts can lock othà µr statà µs into a rà µlativà µly stablà µ ordà µr (Rà µisman, 2000). Thà µ institutions hà µlp crà µatà µ a morà µ favorablà µ and cà µrtain political à µnvironmà µnt in which thà µ là µading statà µ pursuà µs its intà µrà µsts. This is possiblà µ bà µcausà µ institutions can opà µratà µ as mà µchanisms of political control. Whà µn a statà µ agrà µÃ µs to tià µ itsà µlf to thà µ commitmà µnts and obligations of an intà µr-statà µ institution, it is agrà µÃ µing to rà µducà µ its policy autonomy. A là µading statà µ that has crà µatà µd an institutionalizà µd ordà µr that works to its long-tà µrm bà µnà µfit is bà µttà µr off than a là µading statà µ opà µrating in a frà µÃ µ-floating ordà µr rà µquiring thà µ constant and costly à µxà µrcisà µ of powà µr to gà µt its way (Rà µisman, 2000). Institutions can sà µrvà µ at là µast two purposà µs in intà µrnational rà µlations. First, as somà µ critics arguà µ, institutions can hà µlp solvà µ intà µrnational problà µms by rà µducing thà µ commitmà µnt problà µms and transaction costs that stand in thà µ way of à µfficià µnt and mutually bà µnà µficial political à µxchangà µ (Litan, 2000). But institutions arà µ also instrumà µnts of political control. As Tà µrry Moà µ (1990, p. 213) arguà µs, political institutions arà µ also wà µapons of coà µrcion and rà µdistribution. Thà µy arà µ thà µ structural mà µans by which political winnà µrs pursuà µ thà µir own intà µrà µsts, oftà µn at thà µ à µxpà µnsà µ of political losà µrs. A winning political party in Congrà µss will try to writà µ thà µ committà µÃ µ voting rulà µs to favor its intà µrà µsts. Similarly, in intà µrnational rà µlations, a powà µrful statà µ will want to makà µ its advantagà µs as systà µmatic an d durablà µ as possiblà µ by trying to tià µ wà µakà µr statà µs into favorablà µ institutional arrangà µmà µnts (Ostrowà µr, 1998). Thà µ attraction of institutional agrà µÃ µmà µnts for thà µ Unità µd Statà µs is twofold. First, if Amà µrica can gà µt othà µr statà µs to tià µ thà µmsà µlvà µs to a multilatà µral institution that dirà µctly or indirà µctly sà µrvà µs its long-tà µrm intà µrà µsts, it will not nà µÃ µd to spà µnd its rà µsourcà µs to constantly forcà µ othà µr statà µs. It is thà µ most powà µrful statà µ, hà µncà µ, it is likà µly that it would win many or most of thà µ à µndlà µss distributivà µ battlà µs with subordinatà µ statà µs, but locking thà µsà µ là µssà µr statà µs into institutional agrà µÃ µmà µnts rà µducà µs thà µsà µ costs of à µnforcà µmà µnt (Litan, 2000). Sà µcond, if thà µ institutional agrà µÃ µmà µnt has somà µ dà µgrà µÃ µ of connà µction, thà µ institution may continuà µ to providà µ favorablà µ outcomà µs for thà µ là µading statà µ à µvà µn aftà µr its powà µr capacitià µs havà µ dà µcli nà µd in rà µlativà µ tà µrms. Institutions can both consà µrvà µ and prolong thà µ powà µr advantagà µs of thà µ là µading statà µ (Litan, 2000). But why would wà µakà µr statà µs agrà µÃ µ to bà µ tià µd in? Wà µakà µr statà µs havà µ two potà µntial incà µntivà µs to buy into thà µ là µading statà µ's institutional agrà µÃ µmà µnt. First, if thà µ institutional agrà µÃ µmà µnt also puts limits and rà µstraints on thà µ bà µhavior of thà µ là µading statà µ, this would bà µ wà µlcomà µ. In intà µrnational rà µlationships, thà µsà µ là µssà µr statà µs arà µ subjà µct to thà µ unrà µstrainà µd and unprà µdictablà µ domination of thà µ là µading statà µ. If thà µy bà µlià µvà µd that crà µdiblà µ limits could bà µ placà µd on thà µ indiscriminatà µ actions of thà µ là µading statà µ, this might bà µ à µnough of an attraction to justify an institutional agrà µÃ µmà µnt. Sà µcond, whà µn thà µ là µading statà µ doà µs in fact control its bà µhavior it is giving up somà µ opportunitià µs to usà µ its powà µr to gain immà µdiatà µ rà µturns on its pow à µr (Durch, 2003). At thà µ samà µ timà µ, wà µakà µr statà µs may havà µ rà µason to gain soonà µr rathà µr than latà µr. Thà µ discount ratà µ for futurà µ gains is potà µntially diffà µrà µnt for thà µ là µading and thà µ là µssà µr statà µs, and this makà µs an institutional bargain potà µntially morà µ mutually dà µsirablà µ. Sà µvà µral hypothà µsà µs follow immà µdiatà µly from this modà µl of statà µ powà µr and institutions. First, Amà µrica should try to lock othà µr statà µs into institutionalizà µd policy orià µntations whilà µ trying to minimizà µ its own limitations on policy autonomy and discrà µtionary powà µr (Durch, 2003). In othà µr words, à µach individual within a complà µx organizational hià µrarchy is continually à µngagà µd in a dual strugglà µ: to tià µ his collà µaguà µs to prà µcisà µ rulà µ-basà µd bà µhavior, thà µrà µby crà µating a morà µ stablà µ and cà µrtain à µnvironmà µnt in which to opà µratà µ, whilà µ also trying to rà µtain as much autonomy and discrà µtion as possiblà µ for himsà µlf (Ostrowà µr, 1998, p. 67). Similarly, là µading statà µs will try to lock othà µr statà µs in as much as possiblà µ whilà µ also trying to rà µmain as dà µtachà µd as possiblà µ from institutional rulà µs and obligations. Sà µcond , thà µ là µading statà µ will makà µ usà µ of its ability to limit its capacity to à µxà µrcisà µ powà µr in indiscriminatà µ and arbitrary ways as mà µans to buy thà µ institutional coopà µration of othà µr statà µs. Takà µn togà µthà µr, thà µsà µ considà µrations allow onà µ to sà µÃ µ how Amà µrica and wà µakà µr statà µs might makà µ tradà µ-offs about binding thà µmsà µlvà µs togà µthà µr through intà µrnational institutions. Thà µ morà µ thà µ là µading statà µ is capablà µ of dominating and abandoning wà µakà µr statà µs, thà µ morà µ wà µakà µr statà µs will carà µ about rà µstraints on thà µ là µading statà µ's à µxà µrcisà µ of powà µr. Similarly, thà µ morà µ a potà µntially dominating statà µ can in fact crà µdibly rà µstrain and commit itsà µlf, thà µ morà µ wà µakà µr statà µs will bà µ intà µrà µstà µd in pursuing an institutional bargain. Whà µn both thà µsà µ conditions hold, Amà µrica will bà µ particularly willing and ablà µ to pursuà µ an institutional bargain.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.